Chiếc gương này trị giá 30 bảng Anh (tương đương với 950.000 VND), và nó tuổi đời (từ lúc mình có nó) là 15 năm.
15 năm, một chiếc gương đã sau nhiều năm trở nên cũ gỉ, bong tróc, tại sao My lại giữ nó lâu tới thế mà không vứt đi?
Vì nó là thứ đầu tiên My mua, với đồng lương do My kiếm được từ chính mồ hôi công sức của mình ở tuổi 17. Thẻ ngân hàng mẹ Hà cắt, chị Ly nói phải đóng tiền nhà vì sắp lên đại học đang ở nhà chị, sau đó sẽ phải chuyển ra ngoài ở riêng.
Và My cần đi làm, để kiếm tiền!
Lúc ấy My gào lên! Bảo rằng “Sao lại phải đi làm? Thế ai đi chơi với bạn … thay cho My?”
Bà chị bảo “kệ My! Không ai đóng tiền nhà tiền ăn cho My đây?”
Hậm hực, My bắt đầu đi làm thêm, bán hàng.
Những ngày đầu tiên phải còng lưng ngồi trong kho đếm hàng hoá, bị sếp mắng vì tới muộn, thấy bụi bẩn không lau, bị “ma cũ” bắt nạt “ma mới”…
My ngồi công viên, vừa gặm miếng bánh ăn trưa, vừa khóc, tủi nhục thế chứ!
“Tại sao phải đi làm nhỉ?”, My cứ nghĩ mãi, dấm dứt không thôi. Trong khi bè bạn trang lứa thì có gia đình vẫn lo cho họ, chỉ cần tập trung mà … học & chơi.
Sau 30 ngày đầu tiên đi làm, nhận pay slip với số tiền là 1200 bảng Anh ( tương đương với 38 triệu), My … ngỡ ngàng với cảm giác “đây là tiền mình kiếm ra ư? Sao mà … nhiều thế???” (So với Anh thì 1200 bảng vẫn là thấp cho 1 tháng đi làm nhé mọi người, nhất là với mức sống ở London).
Đưa bà chị gái 600 bảng góp tiền nhà tiền ăn điện nước thật sòng phẳng! My còn 600 bảng.
Và điều đầu tiên My làm đó là: bắt tàu điện ngầm ra Harrods - trung tâm thương mại xịn sò nhất thế giới, để thưởng cho mình một … cái gương!
Thực sự mà nói, 30 bảng cho một cái gương bàn thế này vào lúc ấy phải nói là quá phí phạm cho một cô sinh viên, nhưng My cầm nó, hạnh phúc, mang ra quầy tính tiền.
Ngang nhiên, My đặt chiếc thẻ với tên mình lên, nói dõng dạc:”Cho tôi trả tiền!”
“Đồng tiền mình làm ra!”, My cười nghĩ thầm.
Và chiếc gương này, đồng hành với My từ thời điểm đó, cho dù My chẳng còn dùng tới nó, nhưng vẫn luôn để nó ở một vị trí rõ thấy nhất trong căn phòng của mình, để luôn gợi nhớ về một nhận thức, một kỉ niệm đẹp: giá trị của đồng tiền.
Tối qua, trong buổi online My Series Talk, My có trao đổi với các bạn về tiền lương, giá trị của cá nhân cũng như đồng tiền.
Điều My muốn nhấn mạnh: ai cũng muốn kiếm thật nhiều tiền, mỗi người có một con số về tiền khác nhau, cũng như giá trị của họ cho một tổ chức, công ty nào đó. Tuy vậy, hãy luôn ghi nhớ rằng: đồng tiền chỉ có giá trị nhất khi nó phản ánh đúng công sức mình bỏ ra khi làm việc chăm chỉ hết mình, không nên đòi hỏi quá cao, cũng đừng chịu đựng quá thấp!
Mỗi khi nhìn vào chiếc gương này, mình luôn cảm thấy hài lòng, thoả mãn vì những gì mình kiếm, hay đạt được 😊 mặc cho 15 năm đã qua, mỗi khi nhìn vào chiếc gương này, mình luôn nhìn thấy bóng dáng của cô bé 17 tuổi năm nào, phụng phịu, mếu máo, rồi lại mạnh mẽ, cố gắng. Sẽ còn thay đổi nhiều đó, cô bé ạ! 🥰
Bạn thì sao? Thứ đầu tiên bạn mua với đồng tiền mình kiếm ra là gì?
xoxo
MyMy